Kinh tế Thời_kỳ_Mycenae

Tổ chức kinh tế của các vương quốc Mycenaean theo như các văn tự dường như bị chia làm hai phần: một nhóm đầu làm việc xung quanh cung điện, trong khi nhóm kia làm riêng. Điều này phản ánh cấu trúc xã hội đã nói ở trên. Tuy nhiên không có gì ngăn cản một người làm việc cho cung điện thực hiện công việc riêng của mình.

Nền kinh tế được giám sát bởi những người ghi chép (scribe), có nhiệm vụ ghi lại các sản phẩm nhập vào và xuất ra, phân công công việc, và chịu trách nhiệm phân phối khẩu phần ăn. ‘‘du-ma-te’‘ có vẻ như là một kiểu của sĩ quan giám sát hậu cần.

Nông nghiệp

Lãnh thổ các vương quốc Mycenaean, Pylos và Knossos, được chia ra hai phần: ki-ti-me-na, vùng đất của cung điện, và ke-ke-me-na, vùng đất làng xã được trồng trọt bởi những người mà trong văn tự gọi là ka-ma-na-e-we, không nghi ngờ gì nữa chính là da-mo. Vùng đất của cung điện được mô tả lại trong các văn tự. Một phần của nó tạo thành te-me-no của wa-ka-na và ra-wa-ge-ta như đã nói ở trên. Phần còn lại được coi như bổng lộc của các thành viên của đội ngũ cai trị trong cung điện. Những mảnh đất này được lao động bởi các nô lệ hay những công dân tự do mà đất đã bị cho thuê.

Sản xuất nông nghiệp tại các vương quốc này phản ánh "bộ ba Địa Trung Hải" truyền thống: lúa, ôliu và nho. Các loại lúa được trồng là lúa mỳlúa mạch. Các vườn ôliu giúp sản xuất dầu ôliu, không chỉ để làm thực phẩm mà còn được dùng nhiều làm dầu cơ thể và nước hoa. Nho cũng được trồng và giúp tạo ra nhiều loại rượu khác nhau. Bên cạnh đó, cây lanh được trồng để tạo vải lanh và mè để sản xuất dầu. Các loại cây khác cũng được trồng như sung.

Gia súc gồm chủ yếu là cừu và dê. Bò và heo ít phổ biến hơn. Ngựa được nuôi chủ yếu để kéo xe trong các trận đánh.

Công nghiệp

Bông tai bằng vàng, khoảng 1600 BCE, bảo tàng Louvre

Các tổ chức lao động thủ công đặc biệt nổi tiếng trong trường hợp của cung điện. Các tư liệu ở Pylos cho thấy có một lực lượng lao động đặc biệt, trong đó mỗi công nhân thuộc về chính xác một nhóm và được sắp xếp vào một vị trí chuyên biệt trong quy trình sản xuất, đặc biệt là nghề dệt.

Công nghiệp dệt là một trong các lĩnh vực chính của kinh tế Mycenaean. Các tấm chữ tại Knossos mô tả lại toàn bộ chuỗi sản xuất, từ các túm lông cừu tới việc tích trữ thành phẩm trong kho hàng của cung điện, qua các quy trình xén và phân loại len trong xưởng sản xuất, cũng như điều kiện làm việc trong các xưởng này. Cung điện ở Pylos có khoảng 550 công nhân dệt. Tại Knossos có khoảng 900. Mười lăm chủng loại vải dệt khác nhau đã được xác nhận. Sau len, lanh là loại sợi được sử dụng nhiều nhất.

Công nghiệp luyện kim được kể lại rất rõ ở Pylos, với khoảng 400 công nhân được sử dụng. Từ nguồn dữ liệu cho thấy họ được phân phối kim loại, họ có thể đã thực hiện công việc yêu cầu là trung bình 3,5 kg đồng một người. Trái lại, chưa xác định được là họ đã được trả công như thế nào – họ bị biến mất một cách bí ẩn trong danh sách phân bổ khẩu phần. Tại Knossos, một vài tấm ghi chứng tỏ có việc chế tạo kiếm, nhưng không đề cập tới công nghiệp luyện kim thực sự.

Công nghiệp hương phẩm cũng được nhắc đến. Các tấm ghi đã mô tả việc chế tạo dầu thơm. Các kết quả khảo cổ cho thấy thợ thủ công làm việc tại cung điện bao gồm các loại khác, ví dụ như: thợ kim hoàn, thợ chạm ngà voi, thợ khắc đá, thợ gốm. Dầu ôliu cũng được sản xuất ở đây. Một vài nỗ lực cũng được thực hiện nhằm hướng tới việc xuất khẩu.

Thương mại

Thương mại biến mất một cách khó hiểu trong các nguồn văn tự viết. Thật vậy, khi dầu thơm của Pylos đã được trữ trong các vại nhỏ, các chữ khắc trên đó không cho biết nó sẽ trở thành cái gì. Các vại từng được dùng để chứa dầu ôliu đã được tìm thấy tại Thebes ở Boeotia. Nó có các ký tự khắc Linear B cho thấy xuất xứ phía tây Crete. Tuy nhiên các tấm ghi tại Crete không đề cập gì tới sự xuất khẩu dầu. Có rất ít thông tin về con đường phân phối vải dệt. Người ta đã biết rằng Minoan xuất khẩu vải tốt đến Ai Cập, Mycenaean chắc chắn cũng như vậy. Sự thật, có thể họ đã học kiến thức hàng hải từ người Minoan, bởi trên thực tế giao thương trên biển của họ chỉ bắt đầu xuất hiện sau khi nền văn minh Minoan hình thành. Dù thiếu tư liệu, có thể cho rằng một số sản phẩm, chủ yếu là vải và dầu, thậm chí các đồ vật kim loại, được dành để bán cho bên ngoài vương quốc, vì chúng được sản xuất với số lượng quá lớn nếu chỉ để tiêu thụ trong nước.

Vại yên ngựa Mycenaean nhập khẩu tìm thấy tại vệ thành Ras Shamra (Ugarit), 1400-1300 BCE

Khảo cổ học giúp hé lộ một vài ánh sáng về việc xuất khẩu sản phẩm của Mycenaean ra bên ngoài Hy Lạp. Một số bình đã được tìm thấy ở Aegean thuộc Anatolia, Levant, Ai Cập và xa hơn ở phía Tây tại Sicilia, thậm chí ở trung Âu và xa tới tận vương quốc Anh. Nhìn chung, sự lưu thông của hàng hóa Mycenaean có thể được lần dấu vết nhờ vào các mấu nhỏ (nodule), tổ tiên của nhãn hiệu ngày nay. Nó gồm một quả cầu đất sét nhỏ được đúc bằng tay quanh một sợi dây buộc (có lẽ là bằng da) để gắn nó lên đồ vật. Trên mấu có đóng dấu niêm phong và biểu tượng thể hiện đồ vật. Các thông tin khác thỉnh thoảng cũng được thêm vào: chất lượng, xuất xứ, nơi đến …

Năm mươi sáu mấu được tìm thấy tại Thebes năm 1982 mang theo biểu tượng của một con bò. Nhờ đó, nhật trình của những con bò này có thể được xây dựng lại. Từ khắp Boeotia, kể cả từ Euboea, chúng được mang tới Thebes để cúng tế. Các mấu giúp chứng tỏ chúng không phải là thú vật bị ăn cắp và để thể hiện nguồn gốc của chúng. Khi bầy gia súc đã tới đích đến, các mấu được lấy lại và thu thập để tạo bảng kế toán. Các mấu được dùng cho mọi loại đồ vật và giúp giải thích tại sao kế toán của Mycenaean có thể chính xác nghiêm ngặt đến như vậy. Người ghi chép không cần đếm trực tiếp số đồ vật, ông ta chỉ cần tính toán dựa trên các mấu.